Trái tim ta đã bị em đánh cắp

Billgate Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
...Em nói chia tay. Lần đầu tiên trong đời người đàn ông đầy tự tin, từng thách thức cuộc đời bằng những lần vượt lên số phận, vượt lên khổ đau, lần đầu tiên người đàn ông ấy choáng váng như muốn ngã quỵ xuống.

DÒNG ĐỜI

Có ai cho ta lời từ tạ
Giữa phố đông người nhộn nhịp qua
Hỏi ai dừng lại nhìn đôi lúc
Một tấm lòng thành giờ phôi pha

Ta như con tàu giữa sân ga
Cứ đến rồi đi không còn lạ
Vậy mà buồn thay cho số kiếp
Có những con người chẳng thể xa

Ta gởi cho em những lời ca
Em dành cho ta lời xa lạ
Giận đời nhiều khi không có lý
Yêu mất, giận còn thật thê tha

Ừ thì nỗi buồn nào cũng qua
Ừ thì nỗi vui sẽ thật thà
Bận lòng làm chi nhân thế ấy
Say đắm làm gì rồi cũng xa...
Spring WA, 2008
LIÊU TRAI


Chuyện đời là một chuỗi những bất ngờ. Ngày ấy, ta tự tin với đầy niềm kiêu hãnh của một kẻ không bao giờ bị khuất phục bởi tình yêu của bất cứ người con gái nào. Ta đi qua nhiều cuộc tình đẹp, dở dang, thơ mộng. Ta không khuất phục nhưng ta chân thành và nghiêm túc. Đã bao lần ta tự nhủ: “Đây nên là tình cuối…”. Rồi qua đi.

Chợt em đến, ta đã gục ngã ngay lần đầu tiên. Thì ra, cái tình yêu bao lâu nay ta thường nghĩ lại không phải cái mà ta tìm kiếm. Giây phút ấy mới chính là nó. Con người đó mới chính là em. Ta yêu em thầm lặng trong suốt 8 tháng trời, ta chỉ nhìn len lén, chỉ quan tâm bằng cái nhìn phía sau lưng đầy vụng dại… Rồi em biết, rồi em từ chối ta, rồi ta cố quên em, nhưng đã quá muộn, tình yêu của ta lúc đó đã quá lớn. Ta vẫn như thế, vẫn tiếp tục những gì con tim ta dẫn đường, và ta đến được với em, đẹp như trong những ước mơ nhỏ bé của loài người…

Ta sống và yêu em với tất cả trí tuệ và con tim, ta xây lên cả một viễn cảnh tổ ấm tương lai nơi có ta, có em, và những thế hệ nối tiếp. Tất cả những điều mà ta ghi khắc trong tim mình, không cho phép mình quên đi những lời nguyện cầu hàng đêm. Ta cùng em trải qua nửa năm trời yêu thương và có thể nói là đẹp nhất đời ta. Ta không còn là ta, cái kiêu hãnh một thời đã bị em lấy cắp, và em đã dùng chính cái kiêu hãnh ấy để cho ta đau khổ và dằn vặt về tất cả những vết thương ta đã từng gây ra cho những người ta đã bỏ ra đi…

Em nói chia tay. Lần đầu tiên trong đời người đàn ông đầy tự tin, đã từng thách thức cuộc đời bằng những lần vượt lên số phận, vượt lên khổ đau, lần đầu tiên người đàn ông ấy choáng váng như muốn ngã quỵ xuống. Cổ họng thắt lại, tim như bị hút cạn máu mà mơ hồ. Em đã vướng vào một vòng tình cảm quanh quẩn, em mất phương hướng tình yêu, mất đi lập trường cần thiết, và vì thế em mất đi niềm tin vào ta. Em đến với ta, nhưng vẫn còn liên lạc với quá khứ và em nhận ra em vẫn còn tình cảm với người khác. Ta đã biết trước sẽ có ngày này. Ta chỉ lặng lẽ mà vun đắp, nhưng tình đời là thế “yêu mất, giận còn”…

Em nói em đau khi không thể quay đầu lại, vì em không muốn ta đau như thế này. Ta đã phải đốt ngay điếu thuốc để bình tâm lại, ta không thể hoảng loạn và làm cho em càng day dứt. Ta nói, ta hiểu hết, ta hiểu từ ngay những ngày tháng đầu, trong suốt khoảng thời gian qua. Ta hiểu qua khoảng cách dừng lại giữa những messages khi chat với em, mặc dù ta không nhìn không nghe thấy em, ta hiểu qua giọng nói của em mỗi khi nói chuyện điện thoại, mặc dù ta không thấy mặt em, ta hiểu qua mổi lần gặp em, nhìn vào đôi mắt em đầy sự trốn chạy và nhạt mờ, mặc dù ta không nằm trong tim em. Như thế là đủ để ta hiểu em đang phải giằng xé như thế nào?

Ta nói nếu em còn tình cảm với quá khứ thì hãy quay lại, vì anh ta đáng thương hơn ta. Ta tự hỏi tại sao ta lại có thể quên mình đi như thế? Nhưng ta hiểu rồi, ta yêu em nhiều quá! Nên ta thấy thương em và mong em hạnh phúc hơn là níu giữ em mà làm em đau khổ cả cuộc đời. Ta nói ta sẽ ổn, và em không cần nói thêm điều gì nữa, sẽ chỉ làm em mang thêm cảm giác có lỗi với tình yêu của ta. Ta không trách giận em vì ta hiểu em. Nếu ta không hiểu và không yêu em đủ để đón nhận sự tan vỡ này, thì ta đã hận em nhiều lắm. Nhưng vì ta đã yêu em đủ…

Ta chúc em hạnh phúc, quay về với sự tan vỡ muốn xé tan lòng ta ra, ta giận ta, giận ta không còn cái kiêu hãnh ngày nào để đi qua sự đổ vỡ không thể nào phai nhạt này. Ta về với bóng đêm, ta gục đầu, cắn răng lại, để nỗi buồn không cấu xé được tâm trí ta. Đứng lên, kéo rèm cửa sổ, trời gần sáng rồi nhưng đang mưa. Cái thành phố này, có 9 tháng để mưa gió, có lạ gì nữa đâu, vậy mà sao đêm nay mưa như nước biển mặn chát rơi rớt vào trái tim đầy vết thương này. Ta cay đắng, ta nghẹn ngào, nhưng ta không cho phép bất cứ giọt nước mắt nào được quyền trào ra, và thế là ta đi qua đêm…

Đã 3 ngày trôi qua, trời tự nhiên đang nắng chuyển sang mưa gió và đen tối ngay từ cái đêm hôm ấy. Ta đi dưới mưa, quên mất đi còn nỗi đau vừa trải qua. Ta vùi mình vào dòng đời tập nập, cố quên em. Ta không mang điện thoại, không cho phép mình yếu hèn vào lúc này, vì ta biết, ta sẽ làm sự chọn lựa của em sai lạc. Điều đó sẽ lại kéo em vào một vòng luẩn quẩn không lối thoát một lần nữa, ta phải để cho mọi sự ngủ quên trong em, để một ngày ta sẽ là dĩ vãng, và em sẽ tìm được hạnh phúc của em…

Em! Ta đã gọi tên em cả trăm lần những ngày này, ta nhớ em, đã có lúc tưởng chừng như ta buông xuôi, ta không muốn mình quảng đại to lớn để mà mất em, ta muốn níu giữ em lại, ta muốn van xin em, ta muốn ích kỷ và không nghĩ đến chuyện gì xa hơn, ta chỉ muốn có em. Vậy mà ta đã không làm vậy. Đã có lúc ngồi trong xe, ta nghe lại bài hát quen thuộc, nhìn sang chiếc ghế trống trải…khuôn mặt em, nụ cười em, sự nghịch ngợm của em như một thước phim quay chậm trong đầu ta. Những lúc ấy ta đã có thể khóc và oán trách em, vậy mà ta đã không làm vậy. Cũng đã có lúc ta như một kẻ điên, nhìn vào tên em trong điện thoại, chỉ là nhìn, vì ta biết em phải ra đi để mà tìm ra cái mà em yêu thương thực sự. Em hãy nhớ lời ta trước khi em ra đi, rằng hãy trân trọng và đừng để đánh mất hạnh phúc thêm một lần nào nữa, vì em không có đủ nhiều để mà đánh mất nữa đâu. Hãy hứa với ta điều đó. Và một điều ta muốn em hứa nữa, hãy hứa là luôn biết ta yêu em cho dù đến cuối đời này, Vì em ơi! Làm sao còn hình bóng nào có thể chiếm lấy trái tim ta một lần nữa…

Chúc em hạnh phúc trên còn đường bất tận em đi. Ta lại quay về với nét mực, câu thơ, tiếng đàn, tiếng sáo. Nhưng tất cả những gì ta đã hứa, em sẽ nhìn thấy. Em đi, em mang tất cả tâm hồn ta đi, nhưng hoài bão và ước mơ về đời của ta sẽ ở lại. Ta sẽ làm tất cả những gì ta đã từng hứa với em, cho dù nó sẽ trở nên vô nghĩa khi không có em cùng chia sẻ. Hãy sải đôi cánh của em thật rộng để bay đi thật xa đến nơi em cần phải đến…Ta yêu em, “Little Stock”!

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật